Chương 20: THÚ NHẬN MÌNH HÈN YẾU

 

Con người hèn yếu

 

“Con sẽ xưng thú tội bất chính của con” , lạy Chúa, con sẽ thú với Chúa tình trạng yếu hèn của con.

 

       Thường những cái không đâu cũng làm được cho con nản lòng và xu buồn. Con quyết tâm hành động can đảm, nhưng vừa bị cám dỗ nhẹ con đã đâm ra

tủi buồn.

 

       Có khi vì một việc nhỏ mọn mà con phải bị cám dỗ nặng nề. Và giữa lúc con yên trí rằng con vững và không cảm thấy nguy hiểm, thì

chính lúc ấy con thấy sẽ như ngã vì một hơi thở.

 

Ta ngã một cách quá dễ

 

Lạy Chúa! Chúa biết con thấp hèn và yếu đuối, Chúa thấy rõ đấy!

       Chúa hãy thương con và “đưa con ra khỏi vũng bùn nhơ để con khỏi sa chìm” và đừng để con tuyệt vọng.

 

       Cái thường làm cho con lúng túng và xấu hổ trước nhan Chúa, chính là vì con yếu đuối và dễ sa ngã không chống nổi với tình dục.

 

       Dầu con chưa đến nỗi ưng thuận, như nó vẫn cứ theo dõi làm con khổ tâm và nản lòng quá! Và sống mà ngày nào cũng phải kháng chiến như vậy con chịu

 

sao được!

 

       Điều làm cho con cảm thấy mình yếu hèn hơn nữa, là những hình ảnh dâm ô nhập vào óc con bao giờ cũng dễ hơn đuổi chúng ra.

 

       Hỡi vua Israel quyền năng thế lực, Đấng bênh đỡ những linh hồn tín trung! Xin Chúa thương nhìn những vất vả và khổ não của tôi tớ Chúa và hãy giúp đỡ con trong mọi trường hợp.

 

       Chúa hãy cho con sức mạnh trên trời, để con khỏi ngã thua con người cũ. Cái thân xác khốn nạn này vẫn chưa chịu khuất phục tinh thần, và bao lâu còn sống cái sống khổ này, con còn phải chiến đấu với nó mãi.

 

       Trời! Cái sống này là chi mà lúc nào cũng chất đầy những phiền sầu, những đau khổ, mà chỗ nào cũng đầy những cạm bẫy những địch thù?

       Đau khổ thử thách này chưa hết, đau khổ, thử thách khác đã bám sát. Chưa xong trận trước, trận sau đã tiếp diễn không ai dè.

 

Đừng sống theo đời, kẻo bị đời khinh

 

Đã thế còn ai quí gì cái đời sống đầy ưu tư, họa hoạn và đau khổ này!

       Còn gọi là sống thế nào được, cái đời sống sản xuất ra bao tai ương, bao chết chóc này!

 

       Thế nhưng có người vẫn mê nó, và nhiều người vẫn tìm khoái lạc trong nó! Người ta thường trách đời là huyền hoặc, là phù ảo, thế nhưng người ta vẫn

chưa dễ bỏ nó, vì người ta vẫn còn bị những ước muốn giác quan chi phối!

       Nhưng nếu có thú quyến rũ ta yêu đời, thì ngàn vạn thứ giục ta khinh đời. “Nhục dục, thị dục và tính tự cao tự phụ” , quyến rũ ta dan díu với đời, nhưng

những đau phiền, những khổ não, hậu quả tất nhiên của tà dục xưa, lại làm ta gớm ghét và nhàm chán nó.

 

       Nhưng, đáng buồn, hấp lực xấu xa đã xâm chiếm tâm hồn sùng bái thế tục: “Họ sung sướng được sống theo giác quan” , vì họ chưa biết, cũng chưa nếm được những êm dịu của Chúa và những lạc thú thần thượng của nhân đức.

       Trái lại những ai đã hoàn toàn chán ghét thế tục và cố gắng sống cho Chúa dưới một kỷ luật thánh thiện, những người đó hiểu tỏ sự êm dịu Chúa hứa cho những ai có tinh thần tự thoát, và thấy rõ đời lầm lạc, thảm hại và phù ảo chừng nào!

 

SUY NIỆM

 

Cảm thấy mình yếu hèn không đủ, còn phải tự hạ, tự khinh, hoàn toàn tín nhiệm vào Chúa và than khóc vì lầm lỗi mình, chỗi dậy ngay sau khi ngã và cương quyết sửa lại những sơ suất.

 

       Thù địch ta hằng rảo quanh, tìm cách hãm hại và đánh quị ta, nên ta phải xin ơn Chúa hộ phù và chạy đến nép dưới cánh tay uy quyền Chúa.

 

       Lạy Chúa! Xin đến cứu con để con khỏi bị tiêu diệt. Xin dắt đưa thuyền con tới bến bình an. Lạy Chúa là sức mạnh của con, xin hãy mau đến cứu giúp con.

 

Ps. 31, 5
Ps. 68, 15 I Ga.2,16 Job. 30, 7